Một chiều mưa bay,trắng con đường xưa cũ.
Anh nhớ đến em chiều hôm ấy.
Giờ nơi đây,vẫn như những ngày tháng,bình yên...ta từng bên nhau.
Nào ngờ đâu,chúng ta lại gặp nhau.
Nhưng nước mắt thay nụ cười em.
Chẳng lẽ qua,bao nhiêu năm tháng xa anh.
Em vẫn chẳng thể,có được hạnh phúc nào?
Gặp lại em,nhưng sao anh vẫn thấy lòng đau?
Dường như những ký ức,đang ngủ vùi sâu.
Chợt về đây,nơi xưa khi ta chia tay những ngày yêu thương...không thể quay lại.
[Đk]:
Anh từng ngồi suốt đêm trắng
Và suy nghĩ về những cay đắng.
Lòng mãi hiu vắng,mà sao vẫn yêu em nhiều!
Anh không thể quên mau
Yêu thương mình dành cho nhau.
Anh không thể nào,quên đi bao nhiêu kỷ niệm.
Bây giờ,sầu những năm tháng
Ngày quay trở về với nước mắt.
Tìm những sâu lắng,ngày xưa đã trao nhau nhiều.
Nhưng bao niềm đau thương
Bao nhiêu ngày dài anh vương.
Em làm sao,cho anh quên đi nỗi đau?...em dành cho anh.
Gặp lại em,nhưng sao anh vẫn thấy lòng đau?
Dường như những ký ức,đang ngủ vùi sâu.
Chợt về đây,nơi xưa khi ta chia tay những ngày yêu thương...không thể quay lại.
Anh từng ngồi suốt đêm trắng
Và suy nghĩ về những cay đắng.
Lòng mãi hiu vắng,mà sao vẫn yêu em nhiều!
Anh không thể quên mau
Yêu thương mình dành cho nhau.
Anh không thể nào,quên đi bao nhiêu kỷ niệm.
Bây giờ,sầu những năm tháng
Ngày quay trở về với nước mắt.
Tìm những sâu lắng,ngày xưa đã trao nhau nhiều.
Nhưng bao niềm đau thương
Bao nhiêu ngày dài anh vương.
Em làm sao,cho anh quên đi nỗi đau?...em dành cho anh.
Anh từng ngồi suốt đêm trắng
Và suy nghĩ về những cay đắng.
Lòng mãi hiu vắng,mà sao vẫn yêu em nhiều!
Anh không thể quên mau
Yêu thương mình dành cho nhau.
Anh không thể nào,quên đi bao nhiêu nỗi đau...
(Bây giờ,sầu những năm tháng
Ngày quay trở về với nước mắt.
Tìm những sâu lắng,ngày xưa đã trao nhau nhiều.)
Nhưng bao niềm đau thương
Bao nhiêu ngày dài anh vương.
Em làm sao,cho anh quên đi nỗi đau?...em dành cho anh...