1. Cành hoa rơi trên từng nhịp chân trên phố quen
Có khi lại bâng khuâng vừa đi qua ghé thăm
Làm đôi môi ngày xưa thêm úa màu
Vì cứ ngỡ như là cơn mưa lại rơi trên tóc anh.
Bàn tay mù loà ôm bóng tối
Dù anh còn ngủ quên phút ban đầu
Lòng muốn quên đi kỉ niệm.
[ĐK:]
Vì đó là em tựa muôn sắc hoa ngọt ngào nắng ấm
Cứ ngỡ tình chẳng khi nào phai
Bồi hồi như xóm cuối thu vào cánh hoa tàn.
Và có nhiều khi lòng anh đã cố quên
Kỉ niệm thương nhớ cứ mãi cứ xoáy ta vào nhau
Chợt thấy anh đang vụng về gom tình yêu.
2. Chiều nay lang thang về lại ngôi giáo đường
Bóng dáng em miên man là bao cơn gió nào
Để lòng buông xuôi chìm vào trong giấc mơ
Tiếng chuông ngân vang lên cùng tiếng giàn thánh ca.
Lời nguyện cầu nghe như héo hắt
Và ngọt lòng vơi đi nỗi cô đơn
Một tiếng chuông vang vào lòng.