Nhớ thương ơi sao còn đến tìm, sao còn đến tìm
Buồn không tênh len vào trong đêm qua miền âu yếm
Miền có lá me bay em một hôm trốn học theo anh bốn giờ
Bốn giờ em cho anh, bốn giờ thật mong manh nên buột nhớ xây thành.
Tiễn đưa anh đi làm lính trẻ trong ngày cuối Hè
Lời ve kêu trong lời em yêu nghe buồn rưng rứt
Từ đó sống đơn côi em làm thân cánh Phượng đong đưa giữa trường
Những ngày anh đi xa, những ngày buồn bao la theo cuộc sống xa nhà.
Anh thương yêu em cô đơn một mình bên cây đành bé nhỏ
Bóng tối vây quanh em có thương anh trong cơn buồn heo hắt
Trong đêm cô đơn thương anh một mình
gian lao ngoài chiến trường
Bên gối chân êm em nhớ thương anh nên giấc ngủ chưa về.
Nếu mai đây không còn oán thù anh về phố phường
Dìu em đi trên đường Vu Qui cho tròn chiến ý
Từ đó sống bên nhau thôi nặng sông ngỏ hồn đêm đêm dẫu buồn
Vái Trời thương cho anh, xin Trời đừng quên em đang nguyện ước sum vầy!