Miền Trung quê tôi đất cằn sỏi đá
Miền Trung quê tôi bốn mùa hối hả
Miền Trung quê tôi vất vả quanh năm.
Miền Trung quê tôi nhuộm màu nắng gió
Thương những dòng sông bên bồi bên lở
Dòng sông quê tôi xanh trong vời vợi
Người thương yêu tôi, người thương yêu tôi
Bao năm vẫn đợi tôi về thăm quê.
[ĐK:]
Ngày tôi ra đi khi tuổi xuân tròn mười tám
Tóc em chấm ngang vaị
Ngày tôi ra đi khi cha còn rất trẻ tuổi mẹ còn xuân xanh.
Ngày trở về bao làng quê đổi mới
Thương tôi em vẫn đợi suốt một thời, suốt một thời thanh xuân.
Miền Trung quê tôi, quê tôi tình yêu thương luôn trong tôị
Lời ru êm đềm bên nôi dù bao thăng hoa hay phong ba
Vẫn nhớ về kỷ niệm tuổi thơ mộng mơ
Hơ hơ hơ tiếng sáo diều trong nắng chiều hòang hôn.