Mình anh bước trên đường vắng
Ðường nào đưa anh đến gần em
Gọi loài hoa giờ tên quá xa xôi
Một đời chưa đi hết vòng môi
Hàng cây khóc đôi hàng lá
Bờ bên kia đang réo gọi ta
Giật mình như Thu lên tiếng đâu đây
Mà đời kia lạc mất em rồi
(Đ.K).
Ta tiễn thêm mùa trăng tàn úa
Cho nỗi buồn rớt trên bờ vai
Chờ vòng tay em bắc ngang cầu
Mỗi đêm vầng trăng khuyết lên ngôi
Khi nắng nghiêng dài đôi bờ cát
Ta nép nhờ tóc em dịu êm
Làm cơn mưa mãi khuất chân trời
Ngoài kia trời đã giao mùa
Ðèn thao thức trong hoàng hôn
Tạ ơn em mang nỗi buồn qua
Và trong cô đơn em cũng như ta
Làm sao gột xóa tên đời.