Cỏ xanh êm ái mọc trên lối đưa bước chân em về
Tuổi rong chơi đó thuở thơ ấu cho hồn đắm mê
Hồn nhiên còn đâu tim xót xa tình ướt sầu
Tựa như mây sáng vô tình trời vội mưa biến niềm đau.
Gửi hương theo gió nhìn trong mắt nghe lá khô rơi đầy
Mùa thu rơi mãi gợi trên tóc mang nhiều đắng cay
Thời gian nhẹ trôi đêm giấc mơ dài rã rời
Một mai anh nhớ đôi mình còn bên nhau thiết tha ngày sau.
[ĐK:]
Em mau về đây mùa đông áo không che lạnh
Rong rêu tuổi thơ chân tôi bước chân ơ thờ
Đón đưa bao giờ, bóng em xa mờ
Kỉ niệm đã qua sao em vẫn chờ.
Em như loài hoa, hoa bướm bay hoa tàn
Em như loài chim còn phiêu lãng nơi phương nào
Đã quên anh rồi dấu yêu tơi bờ
Tình anh không giữ lâu người ơi.