Em bước đi hửng hờ không nhớ không xót thương
Bỏ mặc tôi với cơn đau này năm tháng xác thân héo gầy.
Một phút quá yếu mếm tôi đã ngây thơ tin rằng
Tình yêu thương em chỉ trao mình tôi.
Mặn đắng đã nếm rồi tôi mới ngu ngơ hay rằng
Lời yêu kia chỉ là dối lừa thôi.
[ĐK:]
Em đi tìm vui trên nỗi buồn của nhân tình.
Cuộc đời còn bao nhiêu số phận như là tôi
Tin em và bên em vui đùa trong thoáng giây
Để rồi về sau mang cay đắng.
Nhưng nước mắt đâu xoá hết u hoài nơi trái tim.
Hận sầu chỉ thêm sâu vết đau cho đời nhau.
Xin em hãy yêu thương mỗi người và chính em.
Dừng lại cuộc chơi thôi em hỡi!