Nhớ năm xưa đôi ta nghèo nhưng lòng thủy chung
Cớ sao ông trời đành chia đôi lứa
Trời đầy chúng con mỗi người mỗi nơi
Giờ nàng nơi đâu sông tím trôi chiều buồn cô đơn.
Trách chi anh tình duyên chẳng thành
Giờ tim em nát tan theo chồng
Còn mình anh tháng năm mong chờ
Buồn chi hỡi anh, em giờ đây đã yên phận rồi.
Em thương mẹ thầy buồn lòng em lấy chồng xứ xa
Cũng tại gấm hoa mà giờ đây anh đành mất em
Nhưng anh vẫn cầu mong cho em
Được hạnh phúc bên chồng.
Rồi ngày tháng trôi con đò xưa vẫn đứng im bờ
Sao anh dại khờ buồn cô đơn đứng hoài ngóng trông
Cũng tại thủy chung mà lòng anh héo sầu chơi vơi
Thao thức từng đêm để rồi đây đau xót trong lòng.
Thôi em đừng nói mà tim anh phải nát tan thêm
Cuộc sống giàu sang em yên phận rồi còn nhớ đến chi anh
Anh ơi đừng trách chi những lời đắng cay bẽ bàng
Nhìn lại người xưa sao trong lòng thấy vẫn còn thương.
Tình đầu thủy chung mà lòng em cũng thấy thương người
Mong sao một ngày anh tìm được một người thế em
Nhưng anh đã nói suốt đời này anh chỉ yêu mình em
Như con dã tràng xe cát vàng để lấp biển đông.