Có lắm lúc nắng chói quanh ta, con đường hàng cây xanh lá. Những góc phố sớm tối đi qua, thơm ngát quá... Những con đường thênh thang nắng vàng. Tháng năm nơi đây nhớ thương dịu dàng. Giờ mãi xa rồi, xa vời vợi, từ khi ta bước chân đi hù hu. Có lắm lúc bão tố phong ba, con đường hàng cây trơ lá. Giữa tiếng khóc có tiếng ê a, mưa trắng xóa. Giữa mây trời hiên ngang nói cười, nắng mưa quanh năm cứ như mọi người. Giờ mãi xa rồi, xa vời vợi, từ khi ta bước chân đi hù hu. Ô, bao lâu nay miền xa xôi, buồn hay vui. Dường như nắng gió ngập lối, nơi đây thên đường bao nhiêu ngày tháng gian nan. Mai đây cho ta quay về nơi xưa, về ngây thơ, tìm trong ký ức vụn vỡ. Bao nhiêu lâu rồi lang thang mòn lối... muôn nơi... Có lắm lúc bão tố phong ba, con đường hàng cây trơ lá. Giữa tiếng khóc có tiếng ê a, mưa trắng xóa. Giữa mây trời hiên ngang nói cười, nắng mưa quanh năm cứ như mọi người. Giờ mãi xa rồi, xa vời vợi, từ khi ta bước chân đi hù hu. Ô, bao lâu nay miền xa xôi, buồn hay vui. Dường như nắng gió ngập lối, nơi đây thên đường bao nhiêu ngày tháng gian nan. Mai đây cho ta quay về nơi xưa, về ngây thơ, tìm trong ký ức vụn vỡ. Bao nhiêu lâu rồi lang thang mòn lối... muôn nơi... Ô, bao lâu nay miền xa xôi, buồn hay vui. Dường như nắng gió ngập lối, nơi đây thên đường bao nhiêu ngày tháng gian nan. Mai đây cho ta quay về nơi xưa, về ngây thơ, tìm trong ký ức vụn vỡ. Bao nhiêu lâu rồi lang thang mòn lối... muôn nơi...muôn nơi...