Bài hát: Thu Muộn
Tác giả: Bảo Trung
Kể từ hôm nay tôi bắt đầu tập viết
Bài tình ca đã dang dở trong tôi
Từng nốt nhạc như nỗi lòng tôi đó
Ngân lên trong đêm tha thiết gọi tên người
Em về đâu sao để tình anh lại
Mang hồn anh để gió cuốn giao mùa
Tình anh chết theo mùa đông trơ trụi
Uá lá vàng rớt rụng giữa trời xanh
Em đi đi sao em không quay lại
Để úa một trời tím đỏ chát lòng ai
Anh bâng khuâng nhìn mùa thu chút lá
Vớt lá vàng rơi rụng rớt ngoài hiên
Căn phòng xưa giờ đã vắng tiếng cười
Con phố nhỏ đâu còn hình bóng cũ
Lặng lẽ bước đi đông đã đến bên thềm