Lạc trong cơn mê một mình
Tìm lại ngày nào mình còn bên nhau
Kỷ niệm hiện về, con tim anh nhói đau.
Ngày em ra đi một trời muộn phiền
Và thật nhiều lo âu
Anh biết đến nỗi buồn đêm thâu.
Có khi tình chỉ là cơn mơ
Cớ sao lòng mãi ôm đợi chờ
Có khi nào chỉ vì ngu ngơ mãi yêu
Con tim anh dại khờ
(Dù người nay đã xa.)
[ĐK:]
Trống vắng tiếng nói nụ cười
Khuất lấp bóng dáng một người
Niềm đau kia biết đến bao giờ nguôi.
Còn đó những phút chuyện trò
Còn đó những lúc hẹn hò
Để quên đi, dường như quá khó.
Níu kéo những kỉ niệm đầu
Níu kéo dĩ vãng nhạt màu
Dù yêu thương nay đã trôi về đâu.
Người cất bước quá vội vàng
Tiếc nuối cũng đã muộn màng
Để anh nơi đây ôm trái ngang
Bao ngày qua.