Một mình trong đêm, với lá thư tình
Lần đầu tiên nắn nót, em viết cho anh
Bản nhạc du dương, theo từng lời em nói
Gió cuốn tóc xoã, che giọt nước mắt trong
Ánh mắt nồng nàn, người luôn dẫn lối
Dù sống trong, buốt giá lạnh lẽo anh chỉ cần hơi ấm của riêng em.
[ĐK:]
Nỗi nhớ da diết hoà chung ký ức
Anh muốn ôm em vào lòng
Anh muốn nói với em nhiều đều êm ái
Cô đơn lùi xa chẳng còn buốt giá
Em dấy trong anh niềm tin
Rằng khoảng cách không làm mất đi ý nghĩa, yêu thương.