Tình yêu ấm nồng kia, chính là hy vọng đã từng nhiều mơ mộng làm anh dắm chìm trong cõi phiêu du chính em đây mà, nàng hỡi, nhẹ nâng làn cánh tiên dìu tôi bay vào cõi mộng refrain: ngày đêm tôi nhớ, tôi muốn tôi ước chi mãi mãi trong cuộc sống ta luôn có nhau tình yêu đó không cần nói cho dù nói không cần thiết khi nhìn thấu suốt tâm hồn nhau rồi mùa thu hết đông tới xuân đến riêng có chúng ta còn vẫn chưa hết sầu và giờ có riêng mình nỗi đau còn đó với tâm hồn ôi nát tan nếu em muốn hỏi tôi, chớ nên phủ nhận chỉ một người trên đời làm cuộc sống tôi bỗng thấy vui hơn chính em đây mà, nàng hỡi, nàng không hề biết đâu tình tôi đây tình yêu mỏi mòn.