Chưa một lần nhớ về hà nội?
Những con đường đêm thu, hoa sữa bay ngát ngát cả ánh đèn vàng
Bạn bè gặp nhau xôn xao quán nhỏ,
Đêm tưng bừng câu rock, kiêu hãnh ngập tràn, đắm đuối ngực đôi mươi.
Chưa một lần nhớ về ngày xư ưa?
Tờ bạc lạnh cóng, bó hoa lạnh cóng
Mẹ tảo tần, giang vai chắn gió đông
Chưa một lần nhớ hào hùng xư ưa?
Xác máy bay tan tác, trong rưng rưng mắt lửa, trong nao nao lời kể cụ già á ha.
Chưa một lần nhớ về hà nội?
Tiếng chuông chùa xa xăm, ta chắp tay, phút giây bình yên về lòng
Một nhành lộc xanh mang câu ước nguyện
Trao nhau lời xuân mới, con phố lạnh bỗng ấm nhịp chân quen.
Chưa một lần khói trà vẫn vơ ơ?
Nụ cười đầy nắng, tiếng rao đầy nắng
Buồn chợt về bâng khuâng dõi bóng ai
Ai áiii ai.
Chưa một lần gió buồn triền sô ông?
Mái phố rêu phong, nghiêng nghiêng trong bức hoạ, nghiêng trong bao bài ca ngọt ngào tháng năm.
Chưa một lần nhớ về hà nội?
Nước mặt hồ rưng rưng, như xa xôi, mắt ai chiều thôi hẹn hò
Một ngày buồn mưa mênh mông xóm nhỏ
Đâu con đường ta bước, đâu ngõ hẹn, đâu tiếng nhịp chân quen.
Dẫu mãi mãi đời tung cánh muôn phương trời xa
Dẫu mãi mãi là cơn gió phiêu du cùng mây
Dẫu mãi mãi là cơn sóng, lênh đênh trùng khơi
Dù ngàn dặm đời ta bước, vẫn đầy mong
Dù ngàn dặm đời ta bước, vẫn đầy mong từng xóm phố tuổi thơ đi qua.
Chưa một lần nhớ về hà nội?
Hà nội trong tim, ta đã xa bao giờ.