Màn đêm buông xuống trên con phố mệt
Dường như bước chân của tôi
Không đủ nhanh để theo vòng xoay mỗi ngày
Bao nhiêu năm tôi đã theo tiếng gọi trong tim
Bao nhiêu nước mắt tuôn rơi trên bờ mi.
Hình bóng ai lặng căm ngước lên nhìn tôi
Chìm sâu nơi đêm vắng lặng im trong cay đắng
Bờ môi mỉm chợt nghe tâm hồn vỡ đôi
Khi mất mình trong thế giới điên cuồng.
[ĐK:]
Thời gian dần trôi và dường như đang cười tôi
khi tôi lạc lối đi tìm nơi cho tâm hồn mồ côi
Niềm tin cho ngày mai trong tư duy tôi dần phai
Trước những đổi thay.
* Tìm đâu giờ lối quay về bình yên chợt thấy ta
Đêm hoang vu thao thức trong nỗi đam mê.