Em hỡi thời gian qua anh đã không bên em được nhiều hơn
Để cho đôi chân em lẻ loi, âm thầm bật khóc vì mong nhớ anh
Vô tâm nên anh chưa từng nghĩ đến cảm giác trong em như thế nào
Để rồi đôi vòng tay ấm dần chìm trong giá băng
Mong manh yêu thương phai tàn nhanh.
Anh biết khoảng cách hai ta đã quá xa rồi
Như làn mây theo gió bay không còn trông thấy
Anh biết khoảng cách hai ta đã không thể lấp đầy
Nhưng dù là phút giây anh chưa từng đổi thay.
[ĐK:]
Vẫn sẽ mãi yêu em cho dù anh vẫn biết
Sẽ không còn đâu yêu thương như lúc ban đầu
Anh nợ em lời xin lỗi, nợ em muôn vàn tiếng cười
Sai lầm là anh khiến nước mắt em rơi.
Sẽ mãi yêu em cho dù tim đau vỡ nát
Sẽ mãi yêu em cho dù qua ngày nắng vàng
Ngày mưa hay giông bão, ngày dài anh vẫn sẽ mãi chờ
Một lời thứ tha bao ngày qua, người yêu ơi.