Bài hát: Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài
Chim rừng líu lo, cảnh thơ mộng quá
Đôi lời thăm hỏi đường đến nơi ngôi trường
Mắt nhìn hai lối khó mong tri quan lộ
Xin người chỉ giúp giùm cho.
Đây miền Nam núi chập chùng
Mà người đời đặt tên là Nam Sơn
Nhiều lối đi lên tới ngôi trường
Ngôi trường gần đây cách hai đèo
Đường kia là nơi hướng đi sơn đèo.
Vui thay thích thay chí tang bồng
Nấu sử sôi kinh, chí ta chung lòng
Xin cho cho biết tên
Mình làm quen nhau buổi ban đầu
Suối hát thông reo tết lòng ghi một lòng
Dù một lòng hằng mong biết tên huynh đài.
Nhà có dư hàng trăm tên hầu
Miền Triết Giang là quê
Còn tuổi xuân vừa trăng tròn
Tôi xướng danh là Chúc Anh Đài.
Cha tôi mất đi đã lâu khi tuổi còn ấu thơ
Mẹ già ngày đêm dưỡng nuôi
Ngày qua ngày qua
Tuổi mộng mơ vừa đúng lứa đôi trăng
Chuyện tình quê nhà qua ngày đủ ăn
Dạ tôi tên là Lương Sơn Bá.
Tôi Sơn Bá xin tuyên thề,
Xin minh chứng trên cao dài
Không phai lòng với Anh Đài
Ta cùng vui về nơi triền miên
Chim tung trời xoá bao luỵ phiền
Ghép gió gom mây kết bao thâm tình
Không đổi thay.
Tay nâng liễu thay nhang đèn
Xin minh chứng tôi Anh Đài
Không hai lòng với huynh đài
Ta cùng nhau thề nguyện sống đồng tâm
Tuy đôi mình chẳng sanh cùng giờ
Đến thiên thu thác nguyện chung mồ không cách xa.
Xưa kia có Bá Nha Tử Kỳ cùng thề kết bạn
Kết tâm giao quyết không thay lòng, không đổi thay.
Tôi Sơn Bá, Tôi Anh Đài
Xin tuyên bố, xin tuyên thề ta thề chung lòng
Ta cùng nhau thề nguyện đến đầu bạc
Ai quên lời sẽ mang nợ đời
Mãi không quên núi sông Nam Sơn
Xin chứng chi cho đôi mình
Nam Sơn chứng minh cho những câu thề
Tình này nguyện không xa lìa.
Ba sinh đã lỡ lỡ duyên tình về lứa đôi
Trách hoá công sao ông đành nỡ chia đôi mình
Câu thề hứa trước kia nay đành vỡ tan rồi
Anh Đài ơi! Mấy câu thề mà anh vẫn luôn nhớ hoài
Lương huynh hỡi số kiếp duyên tình về chúng ta
Có thế thôi xin hẹn kiếp sau chung phùng
Duyên tình của chúng ta theo làn khói bay bạc rồi
Tình ta thế thôi từ đây, Chớ phụ anh.
Lương huynh hỡi chớ quá u sầu tình dở dang
Luyến tiếc chi duyên mình vỡ tan rồi
Nhưng tình anh với em tin rằng vẫn một lòng
Lương hiền huynh!
Số duyên mình còn lại đắng cay nhẫn nồng.
Nếu không mến kỷ niệm mà chi
Nếu không yêu trao ngọc chi này
Tình đôi ta mỗi đứa một nơi
Câu thề xưa hết rồi, tan thương buồn cách xa.
Ngày lên xe cưới, tạ từ ly bôi tiễn đưa
Mình hết duyên rồi mưa gió đẩy đưa
Số thân âu là kiếp người thế thôi.
Hôm kia còn an vui, hôm qua còn hoa tươi
Hôm nay buồn đau thương
Sao hôm nay sầu ướt mi tuôn lệ rơi.
Em đi nhưng lòng thương anh
Tuy đôi mình xa nhau không quên lời yêu thương
Lương huynh ơi xin đừng trách than cho đau
Đau lòng em.
Giờ phút cuối có ai đâu khóc ly tan cho mình
Thề thốt hết giấc mơ tan chỉ mang theo u buồn.
Vẫn luyến ái sao cách biệt
Tình đôi ta sao cách xa
Tình này xin trọn kiếp
Nguyện ghi xương khắc trong tim.
Giọt nước mắt có em thôi khóc ly tan bên chàng
Nào dám thuỷ chung câu để trông nhau thẹn lòng
Ôi chữ đồng trôi đưa, cuốn theo bèo mây.
Bùi ngùi nhìn nhau, lòng này sầu đau
Nghẹn ngào nhìn nhau, mắt tuôn lệ trào
Lòng ta đau nhói.
Từ nay xa cách, không còn ta trông thấy nhau
Trời đã an bài duyên ta trái ngang cách chia đoạn lìa
Mối tình Chúc Lương.
Cao xanh ông bày ra chi cho duyên mình phân ly
Bao nhiêu lời yêu thương
Duyên ta sao đành cách xa chia ly từ đây.
Nhớ không tình chúng ta
Bao kỷ niệm thuở ấy có nhau
Ghi khắc lòng mãi đến kiếp sau
Lương hiền huynh chớ nên u sầu
Tình chúng ta không rời.
Ôi mối tình Lương Chúc
Ước mong sum vầy mãi không xa rời
Tình ta mãi bên nhau trọn đời
Chúc Lương tình truyền kỳ.