NGƯỜI TÌNH CỦA NGƯỜI YÊU
Phạm Hồng Phước - Vol 1 “ Tôi có một nỗi buồn thật đẹp “
Anh ngồi đây, ngồi ghế sofa, đôi mắt a đáng thương đến lạ
Cô ta ngồi đây, ngồi kế anh ta, chờ ca lên những giả dối
Cô ta nhìn tôi rồi kể thao thao, rằng hai người quen biết với nhau làm sao
Tôi nhìn cô ta, chừng tuổi con tôi, ôi thôi mới thê lương làm sao
Một tình yêu, một tình yêu ở trong nhà thờ
Một tình yêu, một tình yêu chúng ta tôn thờ
A dắt tôi bước qua giáo đường,
Nhẹ nhàng hôn tôi & yêu tôi, a hứa
Một tình yêu, một tình yêu mấy năm bên nhau
Một tình yêu, một tình yêu chẳng ra sao đâu
A ngủ đêm với bao quân cờ, ở giữa những ô cờ của cuộc đời, giời ơi !
Khi mà tôi chợt phát giác ra, tôi chỉ im chẳng thể nói gì
Tôi ngồi trong nhà khóc suốt đêm, nằm thừ ra trong vô nghĩa
"A cần e & cả hai con, cầu mong e tha thứ cho lỗi lầm a
A ta gọi phone vì thấy cô đơn, xem a quá tham lam làm sao
Người đừng mong, người đừng mong chúng ta quay về
Người làm cho một tình yêu trở nên ê chề
A nghĩ tôi sẽ vẫn quan tâm, này a ah tôi đâu có ngốc
Mặc kệ a, người đàn ông với những si mê
Tình một đêm , tình vài đêm thấy sao lê thê
Tôi thấy tôi bỗng vui hơn nhiều
Vì ta đã thoát ra khỏi đời nhau !
Suốt quãng đời sau chỉ có tôi
Chỉ thương mỗi tôi
A làm ơn dừng hết đi mà
Vì khi a nói trông mặt a thật giống như, một diễn viên hề trong bộ phim buồn chán chê