Thật là khó khi viết lên 1 lá thư binh thường.
Khi ngoài đường người ta vẫn khóc,vẫn tiếc nuối tiếc thương.
Tôi chỉ muốn gặp và nói thôi chào"Tạm biệt"nghĩa vụ của anh đã hết chúc anh may mắn lên đường.
Anh là kết quả của cái mà tôi gọi là đêm sáng tạo.
Là ánh sáng là niềm mới với những suy nghĩ khác trong não.
Vẫn còn giữ hoài bảo cùng những bước đi táo bạo.
"Cảm ơn anh tôi cảm ơn vì những trái táo anh đã tạo.
Đã hơn 4 năm 5 nay tôi vẫn giữ được món quà.
Tôi nghe nó khi hát khi lái xe khi về nhà.
Khi tôi đang thất nghiệp và cả khi tôi đang bế tắc.
Tôi nghĩ nó vẫn hoạt động cho đến cả khi tôi về già.
Tôi nói về tương lai tôi ko nói về thế kỉ.
Tôi thay mặt cho 1 người bạn viết lên 1 là thư lạ kì.
Gửi cho anh trên đường đi mạnh giỏi những gì tôi muốn nói chỉ vỏn vẹn là "Thanks Steve"
Đây là lần đầu tiên tao khuyên mặt theo lời cảm ơn.
Gửi đến người tao chưa từng gặp nay đã đi qua bên kia thế giới.
1 người chưa bao giờ từ bỏ khao khát để tâm chí dk nghỉ ngơi.
Ngay cả lúc cần kề cái chết biết rằng mình sắp lìa khỏi cuộc đời.
Còn thơi ông luôn nhận ra những điều thực tế trong cuộc sống này.
Hầu hết mọi việc phải làm để bản thân nhắm mắt xua tan.
Nhưng có lẽ chưa bao giờ hình dung ra dk từng ngày.
Hàng triệu người tiếc thương cho sự không còn hiện diện của mình hôm nay.
Cảm ơn vì tất cả những gì ông đã tạo ra.
Những suy nghĩ và chiết lí sống đã thay đổi thế giới hôm wa.
Và ko lời nào có thể diễn tả hơn nụ cười của sự mất mát.
Nhưng phải chấp nhận tạo hoá đã đưa ông đến 1 thế giới khác.
Cứ khao khát cứ khờ dại.
Khi vẫn còn tòn tại khi biết đâu ngày cuối đời sẽ đến là ngày mai.
1 lần nữa cám ơn ông vì lời lẽ ông đã để lại.
Hãy yên nghỉ vĩnh biệt thiên tài của mọi thời đại.
Tôi cảm ơn thượng đế đã gửi Steve đến thế giới này.
Đã làm mọi thứ tốt đẹp hơn.
Với chúng tôi và những người thân của mình.
Đã ảnh hưởng ở ông 1 cách sâu sắc và chiết lí sống.
Nghĩ khác làm khác.
Và giờ đây thượng đế đã đem cây táo trở lại vùng địa đàng.
Tôi chỉ muốn nói rằng:"Chúc mừng ông đã hoàn thành nghĩ vụ cuộc đời"
Hãy yên nghỉ Steve.