Mình đã sống với nhau bao ngày qua đó
thật vui dường như chẳng thứ làm rẽ chia tình ta
càng yêu em bao nhiêu anh càng mơ ước thêm nhiều
tình em chỉ mãi riêng của anh
nào có biết trước đâu em vì chữ hiếu
giờ đây tình ta phải rẽ chia thật khổ đau cho cả 2
ngày mai em sang sông về vui duyên mới bên người
còn anh đau lòng quá em
xé nát con tim của một người mà từ lâu anh đã sống bên cạnh em
từng hàng lệ rơi ôi lòng đau anh phải tiễn em đi theo với người
bỏ anh lại đây không có em
a lam sao anh có thể quên
ngày xưa ta bên nhau như chung hình với bóng
dấu kín tâm tư của một người mà hằng đêm anh phải chén men rượu cay
mà chẳng thể quên mối tình em như còn đó
chẳng ai thay thế được
trách sao trời cao sinh có em
không phải là riêng của anh
cớ sao em chỉ mãi là người dưng.