Dưới giời a ứ hời hư mấy i kẻ a biết à ra a ứ hời hư, chứ anh Hai ơi xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Biết là biết à ra, chỉ có mấy vùng nhà mà thôi, chứ anh Ba ơi xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Trong là trong à như sáu tỉnh mấy nghe à đà chưa a tỏ a la ứ hời hư, chứ anh Tư ơi xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Năm thành a ứ hời hư, ngoài năm thành chỉ có Bắc Ninh a ứ hời hư, chứ anh Năm ơi xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Yêu là yêu nhau, nghĩ lại mấy xuân à tình, nghề chơi thì Quan họ, có à tinh i mấy à tường a ứ hời hư, chứ anh Sáu ơi xinh i sao mà, sao khéo a khéo nên xinh a la ứ hợi hừ.
Má hồng a ứ hời hư, còn dan díu mấy tài hoa ứ hời hư, chứ anh Hai ơi nghe ra ai chả ới a em mà ưng tình.
Lời thơ:
Dưới giời mấy kẻ biết ra,
Biết ra chỉ có vùng nhà mà thôi.
Trong sáu tỉnh nghe đà chưa tỏ,
Ngoài năm thành chỉ có Bắc Ninh.
Yêu nhau nghĩ lại xuân tình,
Nghề chơi Quan họ có tinh mới tường.
Má hồng dan díu kẻ tài hoa,
Nghe ra ai chả ưng tình.