Anh Khóa ơi, em tiễn chân anh ra tận bến tàu
Đôi tay em nâng lấy khăn gầu, em tiễn đưa anh
Anh Khóa ơi, tay em cầm gầu hàng lệ chảy quanh
Mời anh xơi một miếng bỏ chút tình nhớ thương
Anh Khóa ơi, bước công danh cách trở trăm đường
Anh bước đi một bước tấm khăn ngả vàng em sẻ làm hai
Anh Khóa ơi, người ta chờ thuyền vui cười
Anh em mình thương nhớ đứng ngậm ngùi trông nhau
Anh Khóa ơi, tàu tu tu sắp sửa kéo cầu
Đường trần anh em mình sắp sửa gánh cơn sầu từ đây
Với trông anh em không nỡ rời tay
Nói riêng em dặn với câu này anh chớ có quên
Anh Khóa ơi, người ta lắm bạc nhiều tiền
Anh em mình phận kém duyên hèn nên phải bước long đong
Tính toán sao hồ chí tang bồng
Ở nhà em vẫn dốc lòng thuyền quyên
Anh Khóa ơi, máy phân li thình thịch sắp sửa chia duyên
Thôi anh ở lại em bước chân lên mạn bờ
Gió hiu hiu nước chảy lờ đờ
Dưới sông con tàu chạy em đứng trên bờ vẫy trông theo
Trông theo tàu chạy mất hút xung quanh
Sông bao nhiêu nước giọt lệ tình bấy nhiêu
Anh Khóa ơi, đêm thu ngồi tựa buồng điều
Thanh nhàn em giở truyệt Kim Vân Kiều vừa đọc vừa ngâm
Đọc rằng đôi chữ đồng tâm
Giật mình tưởng khách xa xăm cạn sầu
Anh Khóa ơi, em tiễn chân anh ra tận bến tàu
Lời phân li chưa cạn mũi con tàu nó đã quay đi
Một mình em thơ thẩn ra về
Trông mây mây nước trăm bề ngổn ngang
Anh Khóa ơi, ở trên đời lắm kẻ giàu sang
Sao anh không ra luồn vào cúi cho khuênh khoang vai trời
Anh Khóa ơi, can cớ chi nay ngược mai xuôi
Hòng thông bỏ vắn bên trời lênh đênh