Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên sông
Người đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa mịt mù
Thành ghế đá chiều công viên
Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đã hết rồi...
Người đi đi ngoài phố, chiều bỡ ngỡ bơ vơ
Người đi đi ngoài phố, mấy dấu chân lạc loài
Hình bóng cũ người yêu ơi
Còn đâu, còn đâu? Tình duyên đã lỡ rồi
Thôi chia tay nhau từ đây, nghe nước mắt vây quanh
Biết lỡ yêu đương, sẽ đau thương suốt cả cuộc đời,
Nhưng mấy khi tình đầu, kết thành duyên mơ ước
Mấy khi tình đầu, kết trọn mộng đâu anh
Xin từ giã đường phố trắng mưa mau
Làm chim bay mỏi cánh
Nước mắt đêm tạ từ
Thành phố cũ người yêu xưa
Còn đâu, còn đâu? Giờ đây xin giã từ
___
Hồn lỡ sa vào đôi mắt em
Chiều nao xõa tóc ngồi bên rèm
Thầm ước nhưng nào đâu * nói
Khép tâm tư lại thôi
Đường hoa vẫn chưa mở lối
Đời lắm phong trần tay trắng tay
Trời đông ngại gió lùa vai gầy
Lầu kín trăng về không lối chiếu
Gác cao ngăn niềm yêu
Thì thôi mơ ước chi nhiều
Bên nhau sao tình xa vạn lý cách biệt mấy sơn khê
Ngày đi mắt em xanh biển sâu, mắt tôi rưng rưng sầu
Lặng nghe tiếng pháo tiễn ai qua cầu
Đường phố muôn màu sao thiếu em
Về đâu làn tóc xõa bên rèm
Lầu vắng không người song khép kín
Nhớ em tôi gọi tên,chỉ nghe tiếng lá rơi thềm
___
Trở lại chuyện hai chúng mình Khi em với anh vừa biết đam mê
Tình yêu tràn trề
Đường mòn đêm vắng bước chân êm nhớ tên
Rồi thời gian qua lối này Khi tay trắng tay, buồn vác lên vai hành trang đường dài vì đời nên ra mắt giai nhân cho đời
Nghe buốt giá lúc nửa đêm, nhớ đêm lửa ngun ngút gọi yêu về tim
Con đường tình sử nằm đây đèn khuya mắt đỏ còn đấy dấu xưa
Đường chẳng riêng hai chúng mình
Nên khi vắng anh đường đã thay tên
Còn chăng kỷ niệm lạnh đầy theo tiếng bước ưu tư đi tìm