Bài hát: Hào Khí Việt Nam
Tác Giả: Nguyệt Đình
Nam quốc sơn hà cầm hồ hàm tử
Nhảy lên yên múa giáo vẫn làm thơ
Bốn ngàn năm ấy đến bây giờ
Thơ vẫn viết và quân thù vẫn đánh
Đánh một trận sạch sanh kình ngạc
Đánh trận nữa tan tác chim muông
Và ngàn năm ngạch suối chẳng ngừng tuôn
Chân đạp đất đầu đội trời vững trãi
Giặc ngấp nghé xếp bút nghiên lưỡi kiếm mài trăng
Súng hờn quân ải đánh cho chúng chích luân bất phạm
Lời Quang Trung áo vải dựng cờ đào
Rồi bỗng nghe vầng thắng vút lên cao
Quân ngoại tặc xếp cờ đất tổ bừng bừng ngời chinh khí
Thoáng trong mây gió ủ hồn tử sỹ
Mừng non sông điệp khúc điệu thanh bình
Một lời nguyền muôn kiếp mãi đinh linh
Thà là quỷ không cúi đầu bình trọng
Là nhi nữ cũng đoạn kình đạp sóng
Dải yếm đào còn hùng vĩ đất Mê Linh
Buổi thái hòa bút dũa đã nam kinh
Lỡ dâu tóc nào ví chuyện trói gà tốn vải
Tang bổng hồ thì nam nhi trai
Mũi tên bay ngọn bút cũng tung bay
Hào khí bừng bừng chung chính đọc còn say
Sớ thất trãm mãi bạc đầu gian nịnh
Ôi non nước bốn ngàn năm cổ kính
Ra pháp trường trống giục vẫn để thơ