Chỉ cần một hơi thở, cũng làm tan vỡ, bóng đêm trong lời thơ.
một lần nữa hi vọng, một lần nưã mong chờ, bên tai thì thầm hơi thở em
dần chìm vào cảm giác, của mùi thơm ngát, cánh tay em nâng nhẹ.
chỉ còn lại mình anh, chỉ còn lại mình em, và còn lại nơi đây phút giây êm đềm mãi trôi.
lại thêm một chút yêu kiều, thướt tha này, làn tóc em ánh lên màu đen huyền bí.
hãy cho anh đến gần, hãy nhìn vào mắt anh.
bờ môi thật êm ra vì đắng cay bùi, đơị đến khi chiếc hôn ngọt môi tình ái.
bàn tay như rã rời, vậy mà anh luôn cố ôm không rời, dù là tất cả.
lần đó, phải chăng em ở đây bên anh căn phòng khuya, vẫn còn nhớ khi ôm chặt em lúc ấy, nàng đã hứa không xa cách nhau.
giờ đây, mỗi lần khi bóng đêm vây quanh anh lẻ loi, dù tâm trí loay hoay
tìm trong kí ức, để anh biết em đi rất xa, xa lắm rồi....nơi giấc mơ
này.