Một mùa đông mới thêm lạnh căm trái tim ưu phiền
Một làn gió rét ôm bờ vai của anh từng đêm
Lại một mùa đông nữa vắng bóng em yêu thuở nào
Chờ người dù anh biết em đi sẽ không về đâu.
Ngày người quay bước mưa buồn rơi ướt vai em gầy
Một giọt nước mắt lăn vội trên khoé mi của em
Tại cuộc đời ngăn cách đã khiến đôi ta chia lìa
Dù còn yêu nhau lắm nhưng phải nói câu biệt ly.
[ĐK:]
Nước mắt rơi hôm tiễn người
Giờ lại rớt trong đêm mù khơi
Ở nơi kia chắc em hạnh phúc
Có khi nào em nhớ đến nơi này.
Nỗi nhớ em vẫn đong đầy
Trời lạnh giá mong em nhiều hơn
Biết trăm năm sẽ không gặp nữa
Nhưng vẫn yêu em như ngày xưa.