Trời thu mưa bay bay đường khuya vắng không người, Dìu em trong cơn mê dài tăm tối, làm sao cho anh đi vào nắng ấm ban mai, để giấc mơ đẹp mãi trong tương lai.
Bàn tay anh xanh xao vì cơn lốc bao ngày, bờ môi yêu như không còn hơi ấm, làm sao cho anh đi vào thơ ấu xa xưa chỉ có em lòng vui sau cơn mưa.
Đk: Ngày anh gặp đôi mắt long anh, lần đầu anh lạc trong hố mê say, dường như ta quen nhau từ muôn kiếp, vừa gặp lại ta đã sợ tình cao bay.
Từ khi anh yêu em là anh biết đợi chờ, chờ cho mau qua đêm dài đêm tối, mình yêu nhau đi thôi đừng lo phút chia tay chỉ có em nghìn sao như đêm nay.