Ai lớn lên không một lần yêu, khi biết yêu mơ mộng thật nhiều.
Mơ người yêu thủy chung, mơ tình duyên mặn nồng, trọn đời giai ngẫu trăm năm bền lâu.
Trong giấc mơ anh là hoàng tử, anh đến bên em thật tuyệt vời, anh nhìn em thiết tha, trong vòng tay hiền hòa, nụ cười say đắm như ru hồn anh mộng vàng đắm say.
Người yêu của em không cần giàu sang, người yêu của em đứng đắn đàng hoàng, người yêu em yêu chỉ mình em không bay bướm lả lơi, không như áng chiều trôi, lời chót lưỡi đầu môi.
Em ở đâu anh tìm chẳng ra, trong đám đông những người thật thà, em người anh mến thương, em là ngôi thần tượng.
Trọn đời anh chỉ yêu em mà thôi, hoàng tử của em.
Hoàng tử của em không cần giàu sang, hoàng tử của em đứng đắn đàng hoàng, người yêu em yêu chỉ mình em không bay bướm lả lơi, không như áng chiều trôi, lời chót lưỡi đầu môi.
**
Người đi đi ngoài phố chiều nắng tắt bên sông
Người đi đi ngoài phố bóng dáng xưa mịt mù
Thành ghế đá chiều công viên ngày xưa ngày xưa
Ngày xưa đã hết rồi
Người đi đi ngoài phố chiều bỡ ngỡ bơ vơ
Người đi đi ngoài phố mấy dấu chân lạc loài
Hình bóng của người yêu ơi còn đâu còn đâu
Tình duyên đã lỡ làng
Thôi chia tay nhau từ đây hết nước mắt vây quanh
Biết lỡ yêu đương sẽ đau thương suốt cả một đời
Nhưng mấy khi tình đầu kết thành duyên mong ước
Mấy khi tình đầu kết trọn mộng đâu em
Xin từ giã đường phố trắng mưa ngâu
Làm chim bay mỏi cánh nước mắt đêm tạ từ
Thành phố cũ người yêu xưa còn đâu còn đâu
Giờ đây xin giã từ
**
Khi mới thương nhau anh hay nắm tay dặn dò,
Cho dù cuộc đời là bể dâu trái ngang.
Đã thương nhau mình sắc son một lòng,
Dẫu khổ thế nào thì tình cũng vẫn không phai!
Khi đó bên nhau ta xây biết bao nhiêu mộng vàng,
Ta hẹn mùa xuân sang mình sẽ cưới nhau.
Lá thu bay rồi đến đông gần tàn,
Giấc mộng sắp thành thì bỗng ai đổi thay.
Tình ơi sao tình, gieo nhiều nỗi trái ngang,
Cho đời lắm ê chề
Tình ơi cuộc đời có bao lâu,
Vài lần đắng cay thôi,
Coi như mình đã già
Thôi nhé em ơi nay ta đã xa lạ rồi,
Ta chẳng còn chi để mà lưu luyến nhau.
Bước chân đi là dứt duyên nợ rồi,
Nếu gặp giữa đường thì cũng như chẳng quen...
**
Từ ngày hai đứa yêu nhau mộng ước thật nhiều, từ ngày hai đứa yêu nhau lòng ước bao nhiêu.
Mộng vàng hai đứa có chi là quá xa xôi, ta mơ một mái nhà tranh, ta mơ một túp lều tình.
Đời mình đẹp mãi với em và anh.
Đời mình đẹp mãi dưới túp lều xinh.
Rồi mình đi kiếm liễu xanh mình kết làm mành, rồi mình xin khóm trúc xinh trồng hết xung quanh, ngoài vườn hoa cúc hoa mai nào khác chi tranh, ban mai mình ngắm màu hoa, ban đêm mình ngắm chị hằng, dù nghèo cuộc sống vẫn thêm hào hoa.
Đời mình đẹp quá có ai bằng ta.
Túp lều lý tưởng của anh và của em, đâu đâu nào anh ơi, túp lều lý tưởng của em và của anh, đâu đâu nào anh ơi.
Túp lều lý tưởng đó ta xây bằng duyên bằng tình, không ai mà yêu bằng mình khi ta đứng nhìn một đàn con xinh.
Tình mình không chắc dễ mua hạnh phúc bằng tiền
vì tiền chưa chắc đã cho cuộc sống như tiên
Tình nghèo hai đứa ước mơ chỉ bấy nhiêu thôi, ta mơ một mái nhà tranh, ta mơ một túp lều tình
Đời mình đẹp mãi với em và anh, đời mình đẹp mãi dưới túp lều xinh.
Túp lều lý tưởng đó (2 lần)..
Túp lều lý tưởng của mình em ơi!