Ánh mặt trời đã khuất lưng đồi
Chỉ còn lại mỗi mình anh ngồi
Và cơn gió thổi, những áng mây kia
Đang dần trôi xa mãi rồi.
Biết rằng tình yêu chẳng quay về
Biết rằng người quên những câu thề
Còn đâu nữa một hình bóng của ai
Quay lưng lại, đường tình giờ cũng rẽ hai.
[ĐK:]
Chẳng lẽ em giờ đây đã quên hết tháng ngày
Mà đôi ta ở bên cạnh nhau dưới chốn này
Đôi mình trao nụ hôn rất đắm say
Người yêu ơi anh luôn yêu em em nào có hay.
Rồi ngày mai ở bên cạnh em sẽ có người
Ở bên em và mang cho em những tiếng cười
Anh chỉ mong một điều có thế thôi
Vì ngày mai anh không thể bên em nữa rồi.