Và rồi em đã khóc như chưa từng khóc bao giờ
Lệ tình hoen đôi mi khi tiễn đưa một người đi
Ngày xưa anh cũng thế đưa tiễn một chiều đông
Giọt nước mắt đàn ông thấm sâu tận đáy lòng
Thương tình mình long đong
Để rồi em đi mãi anh riêng mang trọn khối sầu
Thầm nguyện cầu em sẽ yên ấm bên người dài lâu
Dù lòng nghe quặn đau ai đoán trước được ngày sau
Hạnh phúc lắm khổ đau khiến xui em trở về
Não nề trông thấy nhau ngậm ngùi trong nỗi đau tương phùng
Chuyện cuộc đời như biển khơi
Tình có lúc như trò chơi
Thì đừng khóc nữa người ơi
Hãy chôn sâu cuộc tình buồn vào dĩ vãng
Khi lòng người đã đổi thay
Trò chơi biến tan thành mây
Mơ chỉ giấc mơ sum vầy
Khi đôi mình đã không may hãy về đây
Niềm dấu yêu ngày xưa, vẫn chờ.