Bơ vơ, rồi lại bơ vơ...
Lo âu, rồi lại lo âu...
Về đâu giữa trời thênh thang, về đâu ước mơ đã vội tan..
Về đâu những chiều âm u, về đâu những đêm giấc ngủ...
Em tiếng cười ngỡ như vẫn nguyên vẹn, anh nỗi buồn cũng dễ quên...
Qua hết rồi bây giờ đã khác xưa, đã khác xưa...
Rồi anh vội nhớ em trong chiều mưa, những ngày tháng vu vơ ngày xưa.
Em ngây thơ bên anh ngu ngơ sao không thấy nữa...
Cành hoa lặng lẽ trao em ngày nao, vẫn nồng ấm yêu thương làm sao... Em ra đi cho anh bơ vơ chìm vào chiêm bao, tìm em hôm nào...
Bơ vơ, rồi lại bơ vơ... bao ngây thơ khi xưa giờ chỉ còn lại trong cơn mơ... hôm nao em còn ngây thơ, để cho anh biết bao nhiêu niềm thương nhớ, biết bao nhiêu ngày tháng mong chờ!
Lo âu, rồi lại lo âu... em ra đi nơi đâu, ngày lại ngày sao trôi qua mau.. hôm nao ta còn bên nhau, quên làm sao! Biết bao nhiêu điều em biết bao nhiêu là nỗi sầu!
Còn đây gió mùa êm ru... còn đây lá rơi trong chiều thu!
Còn đây cánh đồng hoang vu, còn đây vết sương khói mù!
Em những mùa dấu yêu đã hao gầy, anh tháng ngày vẫn mãi đây!
Lâu lắm rồi không còn trông thấy nhau, trông thấy nhau....
Rồi anh vội nhớ em trong chiều mưa....