Bài Hát: Bến Cỏ Lầu Sương
Nét chữ ai dường như quên
Cõi lòng thanh thản ví như quên
Mây bay từ độ qua cầu mộng
Trắng cả dòng sông bạt dấu chim
Dư âm còn thoảng một nơi may
Tưởng rằng đầu cuối ngỡ đôi lời
Nhân gian sầu đắm dòng sông ấy
Một giấc miên trường giấc mộng say
Bến còn lầu xưa vui riêng ta
Trúc biếc hoa vàng lại vàng hoa
Lựa đàn thả giọng vào xa vắng
Im lặng hề chân khúc tần giao
Thánh thót rơi nhịp chuông khơi
Sen thơm từ hạt đến xuân này
Vô thanh vô sắc mà phai nhụy
Lạnh tiếng khánh ai nhạt nét cười