Cha ơi! Người vẫn luôn còn đây mà người xa vời vợi.
Mẹ ơi! Mẹ cách xa đại dương mịt mù giữa trùng khơi.
Con bơ vơ lạc loài giữa thế nhân
Con ngây ngô vẹo xiêu những bước chân.
Có đôi lần con nghĩ con là một nổi lãng quên.
Từ khi mẹ với cha rời nhau đời con biết khổ đau.
Đường đi, chỉ có riêng mình con từ đây đến ngàn sau.
Bao đêm thâu chập chờn những giấc mơ
Bao lo âu tràn về khi ấu thơ.
Tấm thân gầy con ước mơ một vòng tay yêu thương.
Đời con, từ lâu khát khao gọi cha, từ lâu khát khao tiếng mẹ.
Chẳng còn ai dẫn đưa con đi, chẳng còn ai ngóng trông con về.
Suốt một đời thơ ấu lạnh lùng qua mau, nào con có gì đâu?
Giờ đây, làm sao có cha về đây? Làm sao có mẹ đêm ngày?
Tìm lại tháng năm ân tình, tìm lại bao ấm êm gia đình.
Mong một ngày không xa mẹ về bên cha, niềm hạnh phúc trào dâng,
gọi xóa bao ưa buồn…(Hạnh phúc cho đời con…