Lời bài hát: Liên Khúc Phượng Buồn

Bài Hát (1): Phượng Buồn

Tác Giả: Thanh Sơn

Anh đến với em vào một ngày trời đẹp nắng
Một ngày phượng hồng thắm trong đôi mắt buồn xa xăm
Phượng hay bâng khuâng tưởng chừng như cô đơn
Nên khi chiều xuống thấy vấn vương trong tâm hồn.
Em có biết không hè về phượng hồng đẹp lắm
Tình mình càng nồng thắm cho bao ước vọng trào dâng
Giờ trong tim tôi, màu hồng không phai phôi
Xuân qua hè tới ta nhớ nhau luôn phượng ơi.
[ĐK:]
Lòng vẫn hay buồn
Vì đời thay đen đổi trắng, người dối gian
Dẫu là bể vui, cho những người nhiều tình yêu
Càng xót xa nhiều.
Trong tiếng hát ve phượng hồng là hoàng hậu đó
Phượng buồn vì tình đã tan theo sóng biển nổi trôi
Ngàn năm trong tôi, tình này không phai phôi
Xuân qua hè tới ta nhớ nhau luôn phượng ơi.

 

Bài Hát (2): Tuổi Học Trò

Tác Giả: Anh Bằng

Quay về kỷ niệm lúc còn học sinh
Tà áo trinh nguyên tô thắm vai gầy
Đời học sinh với nét đoan trinh
Tươi đẹp như màu hoa xinh
Có đôi khi thấy buồn một mình.
Tâm hồn không phiền không sầu vì ai
Màu mắt thơ ngây tóc xoã buông dài
Lời yêu đương vẫn rót bên tai
Nhưng lòng không hề yêu ai
Đến xuân xin ước hẹn ngày mai.
[ĐK:]
Tuổi thơ đi qua rồi 
Bạn bè người một nơi
Xa xôi cách trở phương trời.
Thương nhau nhắn nhủ đôi lời
Nhớ những lúc bên nhau gọi tên
Vui say sưa mái trường thân mến
Và bao niềm tâm tư khó quên.
Bây giờ kỷ niệm chôn vào thời gian
Ngày tháng trôi qua hoa nở phai tàn
Tìm mưu sinh giữa chốn xa hoa
Phiêu bạc cuộc đời phong ba
Nhớ thương về kỷ niệm ngày qua.

 

Bài Hát (3): Lưu bút ngày xanh

Tác Giả: Thanh Sơn

 

Lòng xao xuyến mỗi khi hoa phượng rơi
Nhắc lại câu chuyện buồn
Trường còn kia ôi mái đổ tường rêu
Nơi kỷ niệm êm ái.
Đâu dư âm của tiếng nói ngây thơ
Ngày hai đứa dìu nhau đến sân trường
Cùng đuổi bướm hái hoa trên cuối đường
Tiếng cười vạn tình thương.
Và thuở ấy biết bao nhiêu buồn vui
Gói trọn theo tuổi đời
Tình đẹp như trang giấy kết vần thơ
Như một nụ hoa trắng.
Nhưng bao nhiêu yêu dấu đã phai mờ
Thời gian nỡ vùi chôn tuổi học trò
Người em gái mến thương nơi chốn nào
Bao giờ mình gặp nhau.
[ĐK:]
Có những lần hoàng hôn rớt trên vai
Bước chân đi lòng nuối tiếc ai hoài
Nhặt hoa rơi mà không nói nên câu
Nhớ nhau vì đâu.
Biết nói gì tình ta trót chia phôi
Khép tâm tư dành riêng mến một người
Ngày xanh ơi! Ngày xanh chết trong tim
Biết đâu mà tìm.
Người ơi nhắc đến chi kỷ niệm xưa 
Khiến lòng tôi bùi ngùi
Ngày biệt ly hai đứa đứng nhìn nhau
Anh cài cành hoa tím.
Hoa xưa đây nhưng bóng dáng em đâu
Dòng nhật ký đã ghi nốt tâm tình
Và đôi lúc nhớ nhau lưu bút còn
Để lại chuyện buồn vui.