Ta gặp nhau một ngày mùa đông
Ta gặp nhau một ngày trời không có nắng
Chỉ có trái tim em sưởi ấm những đêm dài
Anh vẫn mong tình mình ngàn năm không phai.
Nhưng giờ đây mình em đổi thay
Ôm niềm đau chờ người, ngồi bên thềm vắng
Nước mắt cứ rơi nhanh, bão tố vẫn đang về
Anh vẫn không tin rằng em đã quên anh.
[ĐK:]
Mình mất nhau có phải mình mất nhau không em
Dù rằng anh biết tình mình một lần đến rất nhanh
Nhưng dẫu thế anh vẫn yêu yêu rất chân thành
Tại sao em quên một lần anh quên.
Mình mất nhau có phải mình mất nhau không em
Ngoài trời giông tố đường dài chờ người nắng vẫn xanh
Em có biết anh vẫn yêu yêu rất dại khờ
Anh vẫn không tin có phải mình mất nhau.