Những gương mặt lạ quen, Những giọt cà phê đen đặc Anh ngồi một mình Khuấy loãng thời gian Buổi sáng muốn gọi em Nắng vẫn còn mê ngủ Buổi sáng muốn gọi em Gió lạnh lẽo chối từ Sáng nay ngồi một mình Với nỗi buồn xa vắng Từng giọt từng giọt đắng Anh uống cạn lạ quen. ..Về lại phố xưa. Phố chắc đã cạn những giọt đắng, không phải những giọt đắng của cà phê.