Trời đừng cho sương xuống
Sương sẽ khiến đôi vai của em hao gầy
Trời đừng làm bão giông
Đừng để em phải chịu khổ đau.
Niềm hạnh phúc anh trao cho người,
Chỉ bấy nhiêu, chỉ là những điều mong ước
Bởi vì em đã có một ai, bởi vì anh chỉ la người đến sau.
Từng ngày anh căm nín,
Anh vẫn dõi theo em ở nơi phương trời.
Từng ngày nhìn thấy em,
Người biết không anh muốn được thét lên,
Rằng người hỡi! Anh yêu em nhiều!
Mà cớ sao chẳng thể đành lòng lên tiếng
Bởi vì em đã có một ai, bởi vì anh chỉ la người đến sau.
Đành thế! Đành lòng như thế!
Đành yêu em đơn phương một mình!
Đành nhìn em bên người ta ngày tháng qua,
Lòng đau nhói vì không thể nói yêu em.
Đành thế! Đành lòng như thế!
Làm sao anh cho em hiểu rằng,
Buồn mình anh hơn là anh lại nói ra,
Thì tan vỡ hạnh phúc của người ta!
Thì tan vỡ hạnh phúc của chính em!
Thì tan vỡ hạnh phúc của chình anh...!