Gạt niềm đau qua một bên em bước xa ngôi nhà thân yêu đó
Nhìn lại nơi xưa bình yên nay đã không còn dành cho em nữa
Từng hàng cây ngả bóng bên đường ngậm ngùi theo một trái tim buồn
Trời hoàng hôn chưa xuống mà mây xám giăng bao sầu thương
Một tình yêu anh và em nay đã không còn là nơi êm ấm
Càng gần nhau đêm từng đêm em thấy đôi ta càng xa xôi lắm
Và em không thể mãi mong chờ một tình yêu rệu rã bơ phờ
Vì anh luôn nhung nhớ hình bóng ai hắt hiu vật vờ
Một tiếng yêu nhau cả hai chúng ta sai lầm cứ như trong cơn mộng
Mình đến với nhau chỉ trong phút giây vội vàng chưa một ai chín chắn
Người đó với anh từ lâu vẫn nuôi hy vọng, vẫn yêu nhau âm thầm
Thì hãy cho em lìa xa những cơn đau buồn
Từ biệt một nỗi...
Một nỗi yêu thương.
Đường tình yêu chia làm hai khi đã đi qua là qua mãi mãi
Chẳng còn chi cho ngày mai quá khứ cũng chỉ là niềm tê tái
Cầu mong anh hạnh phúc bên người dù rằng em tàn héo môi cười
Thà chia tay như thế còn hơn sống với nhau vụng về