Xuất thân từ xứ Huế thơ mộng, Ngô Quốc Linh đến với sân khấu ca nhạc như một định mệnh dành cho những con người đam mê văn nghệ. Anh hát thật ngọt ngào và truyền cảm. Giọng hát ấy cứ rót vào lòng người nghe những cảm xúc thật dịu dàng, chất chứa những kỷ niệm một thời mà ai cũng muốn lưu giữ. Xuôi về miền Trung, từ Phan Rang ra đến Thừa Thiên - Huế, đâu đâu cũng nghe các quán cà phê mở nhạc của Ngô Quốc Linh. Thoạt đầu nghe Ngô Quốc Linh hát thật bình dị, chẳng có chút gì ấn tượng, nhưng càng nghe, càng thấm thía nỗi niềm mà anh gửi vào bài hát. Những tình khúc một thời được nhiều ca sĩ thể hiện, nay Linh hát lại với độ rung cảm của tuổi trẻ, làm cho người nghe cảm giác như bị mê đắm trước những nỗi niềm của anh thông qua ca khúc. Dễ thương nhất là: Chuyện tình ao cá, Thư tình cuối mùa thu, Anh biết em đi chẳng trở về, Nội tôi… Tìm gặp Ngô Quốc Linh, nghe anh tâm sự về nghề hát mới thấy hết niềm đam mê của chàng ca sĩ gốc Huế này. Anh tâm sự: 'Tôi hát như một con chim ngứa cổ. Đã từng có những buổi đi hát chờ đến mỏi mòn mới được ra sân khấu. Tôi đến với nghề gần 10 năm rồi… Trải bao khó khăn vẫn bám lấy nghề, vẫn tha phương để tìm cho đời những niềm vui thông qua những giai điệu đẹp. Thế giới nghệ sĩ có nhiều điều mà người đời không thể mua bằng tiền được. Tôi vẫn sống và hát đến khi nào khán giả còn thương, còn chấp nhận mình'.