6 tháng tuổi anh đã xa mẹ và sống vào tình thương của các cô cũng như của ông bà nội, không anh em nên thuở nhỏ anh đã sống cuộc sống rất an phận, chưa bao giờ hình dung được vóc dáng mẹ, nhưng trong tâm não Tường Nguyên lúc nào cũng rất thương yêu mẹ qua hình bóng mơ hồ..., anh rất trân trọng những người con hiếu thảo cùng mẹ hiền vì lý do đó anh đã được ca sĩ Như Quỳnh nhận làm em nuôi, từ đó anh đã sung sướng được gọi tiếng "Mẹ" từ bờ môi với thân mẫu của ca sĩ Như Quỳnh. Và anh rất đam mê nghiệp dĩ cầm ca anh đã trình bày các nhạc phẩm được coi là buồn, có phần "mất mát" về tình "Mẫu Tử", anh cũng rất thành công trong clip video được PBN thực hiện rất công phu, Mục Liên Thanh Đề (kể lại sự tích Mục Liên cứu Mẹ) hòng báo đáp ơn nghĩa sinh thành.... Không dừng lại nơi ấy khi ca khúc "Kiếp Độc Thân, Mưa Trên Giàn Bông Giấy..v.v...." khán giả đã dần đồng cảm hoá cũng như chấp nhận anh, và một bài hát khác "Ru Lại Câu Hò" đã đánh dấu bước ngoặc lớn đối với cá nhân anh, bài hát trên anh đã cùng ca sĩ Phi Nhung diễn xuất rất thành công và làm cảm động lòng người, và khi trình bày nhạc phẩm trên chúng ta đều cảm nhận cả 2 người bạn "mồ côi" mẹ họ hoà mình trong lời ca rất đạt, cả 2 (PN & TN) đang tự mình nói lên tâm sự của chính bản thân mình và đồng hoá với các bạn trẻ thiếu tình thân Mẫu Tử.