- Tên thật: Lê Cát Trọng Lý
Tên thật: Lê Cát Trọng Lý
Ngày sinh: 24/08 - Quốc gia: Việt Nam
Công ty đại diện: Ca sĩ Tự Do
Thành tíchLớp 9: Giải III môn Sử toàn TP Đà NẵngLớp 11, 12: Tham gia đội tuyển Olympic Sử, đoạt giải Khuyến Khích TP Đà NẵngNăm 2008: Đạt giải III cuộc thi Hát Cho Niềm Đam MêTự nhận: Lý chơi được violon, biết đệm đàn guitar để hát và Piano chỉ để luyện giọng. (sự thật thì Lý chơi cả 3 thứ ấy chắc tuyệt như nhau )Những bước ngoặt Là một cô học trò chăm ngoan ở Miền Trung nắng gió, Lý hoàn tất chương trình cấp III với 1 vài thành tích tương đối nổi bật. Thi đỗ vào khoa tiếng Nga trường ĐH Đà Nẵng. Thế nhưng, học được 1 năm thì Lý bỏ ngang và quyết định Nam tiến – tức thi vào Nhạc Viện và theo đuổi con đường lựa chọn cho riêng mình: trở thành nhạc sĩ Violon. Dẫu biết rằng điều đó sẽ làm phiền lòng cha mẹ, nhưng khi đã đủ tuổi để tự chịu trách nhiệm về những hành động của mình, Lý muốn chứng ming rằng mình đã lựa chọn con đường đúng.Với Lý, Violon chính là đam mê. Chính vì thế, 19 tuổi, xa nhà và bắt đầu cuộc sống tự lập, những khó khăn hay thử thách không ngăn cản được cô bạn nhỏ bé này. Theo học ở khoa Violon nhưng lại học Viola (một loại nhạc cụ giống Violon nhưng lớn hơn một chút và khác bộ dây), Lý bắt đầu niềm đam mê tiến đến một cái đích được gọi là “chuyên nghiệp” theo định nghĩa của riêng mình. Và cũng bắt đầu từ những ngày xa nhà ấy, Lý đặt chân vào sáng tác.Cô nhỏ khiêm tốn này đã có số vốn kha khá lận lưng cho riêng mình: 20 bản nhạc tự sáng tác. Trong đó có 18 bản đã được chính Lý trình bày ở những tụ điểm nơi Lý làm việc và “Còn 2 bài gớm lắm, em không dám hát đâu cho ai nghe đâu. Chỉ tự hát cho mình nghe thôi!” Theo Lý, cô nhỏ sáng tác không phải vì đam mê như đã và đang đam mê Violon, mà chỉ là cách đơn giản nhất để chia sẻ với mọi người. Lý chọn cách riêng của mình để đi đến với tâm hồn của mọi người, bằng sự đồng điệu trong những câu chữ mượt mà, những giai điệu êm đẹp và đôi khi chênh vênh tiếc nuối. Ở trong thế giới ấy, Lý khiến người khác cùng mỉm cười, cùng buồn vui, cùng sẻ chia, ấy là điều tuyệt diệu. Và tuyệt nhiên, cô bạn nhỏ bé khiêm tốn này khẳng định: “Em không dám nhận mình là nhạc sĩ. Bởi nếu so với những nhạc sĩ thực sự trên thế giới, mình chỉ giống như một mẩu cát nhỏ bé và ở một vị trí khác biệt hẳn, không bao giờ có thể rút ngắn được, chị à! Em cũng không dám nhận mình là ca sĩ, em còn phải học hỏi rất nhiều, rất nhiều nữa mới có thể tự xưng như thế được! Em đơn giản chỉ là người hát những bản nhạc của mình thôi!” Người từ chối những cuộc thiBTC cuộc thi của Nokia phát hiện ra Lý khi nghe Lý hát trong bar Acoustic (một quán khá nổi chơi live mỗi đêm trong SG). Người ta đã cho thu âm ca khúc do chính Lý hát và gửi lên chương trình dự thi như một khách mời. Và Lý đã đoạt giải trong cuộc thi chung kết cho bài hát do chính mình tự sáng tác: Chênh vênh. Nhỏ bé, mỏng manh, dịu dàng nhưng mạnh mẽ, Lý đã chiến thắng trong cuộc thi với những giai điệu như thế! Dù đoạt được giải III trong cuộc thi Hát cho Niềm Đam Mê do Nokia tổ chức, nhưng Lý cho biết em không thích tham gia những cuộc thi. Lý không thích tranh đấu mặc dù em biết qua những cuộc thi, được cọ xát, con người ta sẽ học hỏi được rất nhiều và trưởng thành hơn rất nhiều. Nhưng Lý lại luôn khuyến khích những người xung quanh mình đi thi bởi những lợi ích rất rõ ràng mà các cuộc thi đem lại, dù là về tinh thần hay vật chất. “Em đã có lựa chọn con đường riêng của mình và cố gắng đi hết con đường ấy thôi!”. Chính vì lí do đó Lý từ chối lời mời đến từ những cuộc thi về âm nhạc khác như VietNam Idol, Sao Mai hay Tiếng Hát Truyền Hình,… “Mới đầu thì em rất thích vì có bao nhiêu cơ hội mở ra. Được hát, được quan tâm, được nổi tiếng. Nhưng rồi em từ chối sau khi suy nghĩ kĩ càng. Bởi nó không phù hợp với con đường mà em lựa chọn” – Lý chốt hạ.Đêm trao giải và nụ cười rạng rỡ của LýCó lẽ điều đó gây đôi chút khó khăn khi mà Lý lựa chọn sống trong môi trường âm nhạc, nơi mà những cuộc tranh đấu ngấm ngầm diễn ra khốc liệt và cả sự tị hiềm nữa. Lý chia sẻ với tôi rằng có người bạn bảo với em: “Trường Nhạc Viện giống như một cái nôi của những con nhà giàu, đi theo truyền thống gia đình, mà ở trong đó người ta có thể sống thoải mái an nhàn với việc học giống như đi dạo bộ nhàn tản”. Nhưng thực sự cái danh xưng Sinh Viên Nhạc Viện không như mọi người nghĩ. Bất cứ việc học nào cũng là sự nỗ lực miệt mài và không ngừng cố gắng để tiến lên. Bạn học được gì từ thầy cô và lựa chọn con đường đi cho riêng mình như thế nào? Chứ không phải chỉ nhìn vào những người bạn xung quanh mình, rồi chê bai thầy cô dạy không hay. Thực tài mới là điều được khẳng định trong môi trường âm nhạc nghệ thuật chứ không phải là cố gắng thành một bản sao nhàm chán nào đó.Về đam mê của bản thân, trên hết, Lý muốn trở thành một nhạc sĩ thực sự chơi Violon chuyên nghiệp. Violon là máu, là tim của Lý rồi, không điều gì có thể thay đổi được. Và hát cho niềm đam mê.Hát tiếng Anh siêu hay và ấn tượng cực kỳ tại những phòng trà nổi tiếng bởi phong cách lạ nhưng ai một lần nghe những bài hát Lý sáng tác kiêm cả phần trình bày sẽ thấy đâu đó âm hưởng dân gian, nhất là phần lời và đệm ghi ta "rất mềm". “Em chỉ mới thích hát gần đây thôi. Còn trước đây em hát vì mọi người thích em như thế!”. Giống như kiểu bạn làm điều gì đó và được mọi người thích, bạn sẽ cố gắng làm điều đó tốt hơn, để được mọi người thích hơn. Nhưng điều đó không phải là vì bản thân bạn, mà là do người khác thích. Còn bây giờ, Lý hát vì thấy mình thích hát, hát những bài hát của chính mình. Đó là sự thay đổi lớn lao với Lý, dù có thể điều đó với mọi người chỉ là điều đơn giản....“Em muốn trở thành một nhạc sĩ Violin thực sự và sống với niềm đam mê đó mà thôi! Mặc dù em bây giờ chỉ thấy mình trong trạng thái chênh vênh. Nhưng em sẽ tiếp tục học hỏi, chuẩn bị đủ nội lực và sức mạnh để mở ra cánh cửa tương lai của riêng mình. Còn có một nơi để về, một việc gì đó để làm và theo đuổi ước mơ của chính mình là còn hạnh phúc ”.