Khác với nhiều gia đình có bố mẹ làm nghệ thuật thường hướng những đứa con theo nghề thì An Hiếu lại không bởi bố mẹ anh thấu hiểu được sự khó khăn của đời nghệ sĩ mà họ đã trải qua. Chính vì vậy, ban đầu bố mẹ đã hướng An Hiếu học ngoại ngữ để sau làm phiên dịch. Vậy nhưng An Hiếu đã tìm mọi cách để có thể tiếp xúc với cây đàn. Niềm đam mê âm nhạc trong anh thực sự bắt đầu kể từ khi trong nhà có một cây đàn organ cũ – phần thù lao khi bố anh đi dựng chương trình cho một hội diễn. Lúc này, bố anh buộc phải đồng ý cho con trai thi vào Cao đẳng Văn hóa Nghệ thuật Quân đội.